Chung kết US Open 2013 là cuộc “long tranh hổ đấu” giữa hai tay vợt dày dạn nhất, bản lĩnh nhất, phong độ cao nhất và cũng mạnh nhất thế giới.
Rafael Nadal và Novak Djokovic đã có tới 36 lần gặp nhau và lợi thế nghiêng về Nadal với tỉ số 21/15.Sau chấn thương, Nadal trở lại mạnh mẽ với 21 trận thắng, tham gia 12 giải đấu đã có 11 giải vào đến trận chung kết và đoạt 9 danh hiệu. Trong khi đó, chỉ năm 2013, Djokovic đã 3/4 lần có mặt ở trận chung kết giải đấu thuộc hệ thống Grand Slam (Úc, Wimbledon và Mỹ mở rộng). Tuy nhiên thông số chỉ là tham khảo bởi với bản thân mỗi người, điều để họ trở thành “anh hùng” lại không phải là quá khứ.
Nếu lấy cột mốc 4g sáng thứ ba 10-9 là
thời điểm gặp gỡ của cuộc thư hùng thì lợi thế vượt trội của Nadal chính
là thể lực. Anh đã thắng nhẹ nhàng Tommy Robredo 3-0 ở vòng tứ kết và
chỉ có chút chật vật khi thắng tiếp Richard Gasquet 3-1 ở vòng bán kết.
Trong khi đó, Djokovic ở tứ kết thắng Mikhail Youzhny 3-1 và phải trải
qua cuộc đua marathon 249 phút mới vượt qua được đối thủ Stanislas
Wawrinka bằng tỉ số 3-2 trong thế lội ngược dòng ở bán kết.
Trước trận chung kết, tôi lại muốn nhắc
đến tay vợt người Thụy Sĩ Wawrinka - người đã tạo nên cơn địa chấn khi
hạ gục Murray bằng chiến thắng 3-0 ở vòng tứ kết. Có khá nhiều lý giải
là Murray dốc sức quá nhiều cho việc đăng quang tại Wimbledon trong khi
Wawrinka chơi quá xuất thần ở tuổi 28. Nhưng nhìn cách mà anh đã thắng
Murray và sau đó làm cho Djokovic lao đao trên sân mới thấy thời điểm
năm nay, không ai có thể thắng Wawrinka ngoại trừ bản lĩnh của Djokovic.
Ở trận bán kết rạng sáng 8-9 (giờ VN),
Wawrinka thật sự là mãnh hổ khi tả xung hữu đột không mệt mỏi, gần như
không bó tay trước bất cứ tuyệt chiêu nào của Djokovic, thậm chí đòn đáp
trả còn mạnh hơn, độc hơn. Cú rơve một tay mang thương hiệu Thụy Sĩ
mạnh và lối chơi biến hóa hơn đã buộc Djokovic phải liên tục di chuyển
và phải chọn giải pháp an toàn bằng các cú trả bóng giữa sân. Thậm chí
trong năm lần đấu về sức bền (trên 22 lần bóng qua lại) vốn là sở trường
của Djokovic thì phần thắng đều nghiêng về Wawrinka.
Trước trận chung kết, phải nhắc đến
“liều thuốc thử” Wawrinka để khẳng định bản lĩnh của cây vợt số 1 thế
giới Djokovic khi đối đầu với khả năng di chuyển, đeo bám, các cú phản
đòn hiểm hóc vốn là thế mạnh của Nadal.
Sau khi xem xong chiến thắng nghẹt thở
của Djokovic trước Wawrinka, đã có lúc tôi tin rằng gần như không ai có
thể cản được anh đăng quang tại Giải Mỹ mở rộng 2013. Nhưng Nadal lại
không phải là Wawrinka. Có thể cú đánh trái tay không hiểm hóc bằng và
cú giao bóng không phải là vũ khí nguy hiểm nhưng Nadal hơn hẳn Wawrinka
về thể lực và bản lĩnh. Và chính điều đó làm cho trận đấu giữa Djokovic
và Nadal mới được cả thế giới chờ đợi.
Djokovic từng buộc Nadal phải mất đến
năm ván mới thắng nổi trên mặt sân đất nện mà anh đang là vua tại Roland
Garros năm nay. Nhưng chính Djokovic đã chấm dứt sự thống trị của Nadal
trên mặt sân Monte Carlo. “Ân oán” của hai anh hùng một lần nữa sẽ được
phân tranh và lần này là trên mặt sân mà sau khi không có Roger
Federer, chỉ còn Djokovic là vua.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét