Hiển thị các bài đăng có nhãn Jose Mourinho. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Jose Mourinho. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

 Đó có lẽ là một bản hợp đồng đầy khó hiểu. Chelsea đâu có yếu ở vị trí thủ môn trong khi lật lại quá khứ, Valdes từng suýt tẩn Mourinho tại Nou Camp, sân nhà của Barca.


Chỉ đúng một ngày sau khi chính thức tuyên bố sẽ chia tay Barca vào cuối mùa, Victor Valdes được cho là đã thỏa thuận xong các điều khoản cá nhân để chuyển tới khoác áo Chelsea (theo nguồn tin từ tờ Le 10 Sport của Pháp). Sốc!!! Đó chắc hẳn là cảm giác chung của nhiều người hâm mộ.
Trước khi nói về tin đồn Valdes sẽ trở thành người của Chelsea, hãy bàn tới chuyện vì sao thủ môn này cứ nằng nặc nhất quyết đòi rời Barca, đội bóng mạnh nhất thế giới vài năm qua và hiện tại vẫn duy trì trên đỉnh cao? Valdes gặp vấn đề trong mối quan hệ với các đồng đội? Từ những mùa trước, chuyện này chưa từng xuất hiện ở Barca. Tuy nhiên ở mùa này, điều ngược lại đã xảy ra và xảy ra liên tiếp. Ở trận Barca thắng Sociedad 4-1, Valdes đã bị chụp lại khoảnh khắc giơ "ngón tay thối" về phía đồng đội trung vệ Gerard Pique. Tới trận Barca thắng Almeria 2-0 sau đó 3 ngày, các camera lại bắt gặp hình ảnh Valdes tranh cãi gay gắt với Xavi vào những phút cuối.

Valdes rời Barca vì không còn giữ mối quan hệ tốt đẹp với các đồng đội hay ra đi tìm thử thách mới?
Valdes tính chuyện nghỉ dưỡng, giống như bao ngôi sao khác của làng bóng đá thế giới khi mà tới tháng 1/2014, anh sẽ bước sang tuổi 32. Thực ra, ở vị trí thủ môn, tuổi 32 chưa gọi là “già”, vả lại Valdes vẫn bắt ổn định. Hợp lý và được chính Valdes bật mí, anh muốn tìm kiếm thử thách mới. Trong hơn một thập kỉ chơi cho đội 1 Barca, Valdes đã giành vô số những vinh quang. Tuy nhiên thủ môn này lại không nhận được nhiều khen ngợi, thay vào đó là những nỗi hoài nghi. Ngay cả ở ĐT Tây Ban Nha, Valdes cũng chịu núp bóng dưới Iker Casillas bao năm. Vì tự ái, vì quyết tâm thể hiện tài năng đích thực, Valdes dứt áo ra đi?
Nghĩ về viễn cảnh Valdes làm học trò của Mourinho
Làng túc cầu giáo hẳn còn nhớ hình ảnh Valdes hùng hổ lao vào bóp cổ Jose Mourinho sau khi Barca bị Inter loại ở bán kết Champions League 2009/10. Tới giai đoạn Mourinho chuyển sang dẫn dắt Real, Valdes cũng đã có lần chửi chiến lược gia người Bồ Đào Nha thậm tệ. Chắc hẳn Mou chưa thể quên những điều đó. Nếu Valdes gia nhập Chelsea vào mùa hè sang năm và Mourinho vẫn làm việc tại Stamford Bridge thì không hiểu tình thầy trò giữa họ sẽ ra sao và liệu Mourinho có cho Valdes cơ hội thi đấu hay không hay vì thù riêng mà đầy đọa thủ môn này lên băng ghế dự bị?
Nếu Valdes trở thành học trò của Mourinho - 2
Nếu tới Chelsea, Valdes sẽ trở thành học trò của Mourinho - người anh từng hành hung và chửi thậm tệ

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Lần đầu tiên trong sự nghiệp, Jose Mourinho đã biết thua ở trận ra quân Champions League. 


Stamford Bridge, nơi ông từng bất bại 64 trận liên tiếp trên sân nhà ở lần đầu dẫn dắt Chelsea, đã sập xuống chỉ sau 5 trận ở lần thứ hai. Nhưng thất bại với Mourinho vào thời điểm này hoàn toàn chỉ có tiêu cực?


Thất bại trước Basel cũng đã chấm dứt chuỗi 29 trận không thua trên sân nhà ở vòng bảng Champions League của Chelsea. Và nên nhớ rằng đó mới là thắng lợi thứ ba của Basel trong 16 lần làm khách tại Champions League.
Đó thật sự là một thất bại không tưởng, vì chúng ta đều biết ông Mourinho bảo vệ tỉ số giỏi như thế nào. Trước một đội bóng mạnh cỡ Barcelona trước đây, HLV người Bồ còn có đối sách phòng ngự  thích hợp, đừng nói là một đội chiếu dưới và đang chơi trên sân khách như Basel. Khi Oscar mở tỉ số, tưởng như số phận của đội bóng Thụy Sĩ đã được định đoạt rồi.

Chelsea thua là tốt cho Mourinho - 1
Mourinho thiếu hợp lý trong sử dụng nhân sự
Nhưng cũng có những dấu hiệu cho thấy rằng Mourinho đang cố thay đổi những thói quen cũ, và thất bại này là hệ quả của sự thay đổi ấy.

Khi Mourinho muốn tấn công
Hãy nhìn vào đội hình xuất phát của Chelsea: Cech – Ivanovic, Luiz, Cahill, Cole – van Ginkel, Lampard – Hazard, Oscar, Willian – Eto`o.
Đó là một đội hình không cân bằng theo các lý thuyết chiến thuật, chứ chưa nói đến theo triết lý chơi bóng rất an toàn của Mourinho. Với Cole thường xuyên dâng lên ở cánh trái, trong khi van Ginkel và Lampard đều là mẫu tiền vệ con thoi, nhân lực tấn công của Chelsea trong một pha bóng có thể lên đến 7 người. Và tất nhiên, khi bị tấn công hoặc phản công, đội bóng áo xanh chỉ còn Ivanovic, Luiz và Cahill là những cầu thủ phòng ngự thật sự.
Nếu là một Mourinho như chúng ta biết, ít nhất sẽ có một tiền vệ phòng ngự được ra sân từ đầu, hoặc sử dụng John Obi Mikel, hoặc đưa John Terry về chơi trung vệ và đẩy David Luiz lên đá tiền vệ trụ.
Nhưng điều đó đã không xảy ra. Khi bị thủng lưới bàn đầu tiên, Mourinho thậm chí còn tung thêm một tiền đạo vào sân (Demba Ba thay Lampard). Trước đó, Juan Mata đã thay Willian và Obi Mikel lúc này mới được cho vào thay van Ginkel để đảm bảo rằng đội bóng còn có ý thức phòng ngự.
Ngay cả khi chủ quan, Mourinho cũng không mạo hiểm đến thế. Có lẽ là ông đang muốn thay đổi? Không còn là một Mourinho vỗ ngực và tự phụ khi đến Madrid rằng: “Tôi mang đến đây cả ưu và khuyết điểm của mình, và tôi sẽ không thay đổi”?

Đây là lúc Mourinho… học việc
Mourinho thật ra không phải một HLV có sở trường tấn công: Ngay cả khi Madrid của ông trước đây có ghi cả trăm bàn và hủy diệt đối phương 7-8 bàn/ trận, thì chúng ta vẫn không thấy đội bóng ấy hấp dẫn. Real Moudrid tấn công theo bài, và nhờ đẳng cấp cao của các cầu thủ tấn công và cách tổ chức của Mourinho, họ tỏ ra rất hiệu quả.

Chelsea thua là tốt cho Mourinho - 2
Đang học việc?
Nhưng Chelsea không có những cầu thủ tấn công cùng đẳng cấp với Madrid. Trong lần thứ hai đến Stamford Bridge, ông cũng không còn sở hữu những cầu thủ lì lợm và có tổ chất tổ chức tốt như trước kia để có thể áp dụng lối chơi phòng ngự phản công sở trường nữa.
Và chúng ta thấy rằng trận gặp Basel, Mourinho đã muốn thử cho Chelsea chơi tấn công biến hóa, nhưng rõ ràng về mặt này, HLV người Bồ vẫn chỉ là… học việc so với những nhà cầm quân có tư tưởng tấn công thực sự, và biết cách kích thích đội bóng tấn công.
Một đêm trước đó, Real Madrid của người kế nhiệm Mourinho, Carlo Ancelotti, đã đè bẹp Galatasaray ngay tại Thổ Nhĩ Kỳ, điều mà Madrid chắc chắn, nhưng xơ cứng của Mourinho mùa trước không làm được. HLV người Ý đã tận dụng rất tốt số lượng cầu thủ tấn công dồi dào của đội bóng áo trắng.
Nếu Chelsea thắng tối thiểu, Mourinho có thể sẽ không thay đổi, trong khi đội bóng áo xanh không những mất cân bằng theo “tiêu chuẩn Mourinho”, mà còn theo lý thuyết chiến thuật: Đội bóng cần ít nhất 4 cầu thủ chuyên trách phòng ngự.
Thua sớm tức là hệ thống ấy có vấn đề, và việc phải làm là sửa chữa nó. Chelsea của Mourinho vẫn sẽ có cơ hội sửa sai. Nếu đội bóng áo xanh chơi như vậy mà vẫn thu được kết quả tốt đẹp, thì họ có thể sẽ thua và giật mình tỉnh giấc vào thời điểm không còn gì để cứu vãn. Thất bại ở đây giúp Mourinho nhìn ra rằng khi thay đổi triết lý thường thấy, ông vấp phải những gì.
Và đời cầm quân cũng không thể chỉ luôn suôn sẻ như vậy được. Chúng ta có lẽ cũng muốn chứng kiến xem khi một cơn khủng hoảng thực sự bùng phát, ông Mourinho có đánh rơi vẻ lịch thiệp của mình? Và giới hạn của HLV này đến đâu? Thời gian sẽ cho câu trả lời.
Design by Hao Tran -